Theo Quyết định số 2599/QĐ-TTg
của Thủ tướng Chính phủ về việc công nhận bảo vật quốc gia, trong 37 hiện vật,
nhóm hiện vật được công nhận là bảo vật quốc gia đợt 2, tỉnh Nam Định có 2 hiện
vật, gồm: Bộ chân đèn và lư hương gốm men (thời Mạc, hiện lưu giữ tại Bảo tàng
Nam Định); Tượng Phật A Di Đà thời Lý, hiện lưu giữ tại chùa Ngô Xá, xã Yên Lợi
(Ý Yên).
Bộ chân đèn và lư hương gốm men
thời Mạc được sản xuất bằng chất liệu gốm men thời Mạc Mậu Hợp (1590). Trong
đó, chân đèn có đường kính mặt 17cm, đường kính đế 21,2cm, cao 76cm, gồm 2 phần
cổ và thân ghép với nhau. Cổ đèn hình trụ tròn, nhỏ, cao, miệng loe, hai bên
đắp 2 tai hình rồng có cánh, đầu hướng xuống dưới. Phần trang trí nổi không men
gồm các hoa văn rồng, phượng, hoa thị 4 cánh, lá đề, rồng trong cánh sen, chữ
Hán “Phật” và hoa văn hình học, kết hợp vẽ lam đề tài rồng, phượng. Thân đèn có
vai ngang, thân nở, eo thon, chân đế cao loe rộng, đắp nổi hình một con rồng
không men, đầu hướng vào dòng chữ Hán khắc chìm theo chiều dọc với nội dung
“Hưng Trị tam niên bát nhị thập nhật tạo” (có nghĩa là chế tạo ngày 20-8 năm
Hưng Trị 3). Phần thân đèn sát chân đế được nghệ nhân thời Mạc tạo ra một băng
cánh sen vuông đầu, trang trí nổi hoa văn. Lư hương gốm men có đường kính mặt
20cm, đường kính đế 20cm, cao 40,4cm; gồm 2 phần chồng lên nhau. Phần trên
giống một bát hương độc lập có miệng bằng, loe, cổ hình trụ, thân phình gắn 4
chân hình đầu thú uốn cong ra ngoài. Trang trí đắp nổi kết hợp vẽ lam các loại
hoa văn, rồng trong ô, lân, ngựa có cánh, mặt hổ phù, mây và hoa văn hình học.
Phần đế giống chiếc hồ lô, trong đó thân trên dáng búp sen, thân dưới hình trụ
tròn, cổ nhỏ ngắn, vai nở, đế loe, tô son nâu. Ngoài phần trang trí nổi không
men hình rồng trong ô, điểm gây nhiều chú ý cho giới khảo cổ khi tìm ra bảo vật
này là trên chân lư hương còn khắc chìm một minh văn với mật độ chữ Hán dày
đặc, lên tới 27 dòng cho biết nguồn gốc của chiếc lư hương là do ông Đỗ Xuân Vi
ở xã Bát Tràng chế tạo vào ngày 20-8 năm Hưng Trị 3 (1590) và tên các tín đồ
dâng cúng lư hương vào chùa. Nét độc đáo của 258 chữ Hán ghi dày đặc trên đế lư
hương phản ánh nhiều thông tin về tên người, các địa điểm, địa danh lịch sử
hành chính của Nam Định thế kỷ 16.
Tượng Phật A Di Đà bằng đá đang
được thờ tại chùa Ngô Xá, thôn Ngô Xá, xã Yên Lợi (Ý Yên). Cuối năm 1966, đầu
năm 1967, Bảo tàng Nam Định phối hợp Viện Khảo cổ tiến hành khai quật, khảo cổ
trên đỉnh núi Chương Sơn trong phạm vi diện tích 900m2. Kết quả đã
tìm ra chân móng tháp cổ cùng hơn 200 di vật bằng đá và 50 viên gạch đất nung.
Dấu tích của tượng Phật thời Lý lần đầu tiên hé lộ vào khoảng những năm 1980
khi tìm thấy tấm bia cổ “Tái tạo Sơn Chương tự bia ký”. Sau đó, các nhà nghiên
cứu tiếp tục đào bới, tìm kiếm dưới lòng đất và bắt đầu chú ý tới các hiện vật
trong chùa, nhất là các tượng Phật đang được thờ tại chùa Ngô Xá. Bức màn bí
mật về pho tượng quý này bắt đầu hé lộ khi một nhà khảo cổ tình cờ gõ tay vào
một bức tượng Phật và thấy phát ra âm thanh trầm đục như gõ vào đá, chứ không
bồm bộp như khi gõ vào các tượng gỗ. Sau khi bóc hết lớp sơn son, thếp vàng
trên thân tượng, cuối cùng lộ ra một pho tượng bằng đá xám mịn, được điêu khắc
rất tinh xảo, hình thức còn khá nguyên vẹn. Tượng Phật bằng đá tại chùa Ngô Xá
có chất liệu là đá khối màu xám xanh (đá cát). Tổng thể bệ và thân tượng cao
2m. Trong đó, phần tượng cao 0,92m, hai đầu gối khuỳnh rộng 0,72m, phần bệ cao
1,08m, bệ sen có đường kính 0,76m. Tượng có khuôn mặt và dáng hình nam giới,
ngồi trong tư thế thiền định, hai chân xếp bằng, đầu gối khuỳnh rộng, thế ngồi
hơi dướn mình ra phía trước. Tóc xoắn ốc, giữa đỉnh đầu có một khối u nổi (nhục
khấu). Đầu tượng và thân tượng ghép với nhau bằng mộng (có thể tháo rời). Mình
tượng thon thả, bụng mảnh dẹt, mặc pháp y với hai lớp áo mỏng bó sát người, xếp
thành nhiều nếp. Thân tượng liền khối với cổ bệ hình tròn dẹt, 2 mặt trên dưới
phẳng, xung quanh chạm nổi 2 con sư tử trong tư thế nhìn nghiêng, miệng cùng
ngậm chung một viên ngọc, đuôi chụm nâng hình lá đề. Bệ tượng có phần trên là
đài sen dùng để đặt tượng hình tròn dẹt, mặt ngoài tạo 2 lớp cánh sen nổi ôm
sát nhau. Lớp cánh trên to mập, cứ một cánh to xen một cánh nhỏ. Lớp dưới cánh
dài nhỏ, bố trí so le với lớp trên. Trên mặt các cánh sen chạm nổi hình một đôi
rồng chầu, thân hình mềm mại, đầu hướng lên trên, với các chi tiết hoa văn dày
đặc được chạm đục tinh tế. Dưới đài sen là chân bệ hình bát giác, chóp cụt, gồm
2 bộ phận ghép với nhau. Nửa trên phần sát với cổ bệ chạm nổi một bông
sen 2 lớp cánh lật úp, tiếp đến là các tầng bát giác giật tam cấp, cứ một mặt
to xen một mặt nhỏ, mặt đứng chạm đôi rồng đuổi, mặt nằm chạm hoa cúc dây hình
sin; nửa dưới có đế bằng, thân tạo 2 tầng, chạm nổi hoa văn sóng nước. Qua
những di vật trên cho thấy di tích trên núi Phương Nhi chính là các công trình
kiến trúc thời Lý được xây dựng hướng về trung tâm là Bảo tháp Chương Sơn tạo
nên một quần thể kiến trúc liên hoàn, thêm một minh chứng về vùng đất “địa
linh” trong lịch sử cần được tiếp tục nghiên cứu, khám phá. Năm 2012, Bộ VH, TT
và DL đã có quyết định xếp hạng cụm di tích đình, chùa Ngô Xá, chùa Nề và phế
tích khảo cổ Bảo tháp Chương Sơn là Di tích cấp quốc gia./.
Trung tâm TTCTTG